Người ta nói nhiều về phản bội, về ngoại tình. Nhưng cũng có người từng nói, hai người là vợ chồng kiếp này là vì kiếp trước đã từng có duyên phận đặc biệt. Trong tình có nghĩa, trong nghĩa có tình.
Anh Nghĩa (37 tuổi) chia sẻ, anh chưa bao giờ quên được người vợ cũ của mình.
Anh kể hai vợ chồng anh biết nhau từ thời cấp 3, ra trường thì yêu nhau rồi đi đến hôn nhân. Vợ anh từ nhỏ đã xinh xắn được nhiều người theo đuổi, nhưng cuối cùng chị lại chọn anh – một người chưa có gì trong tay. Đến khi ly hôn vợ thì anh cũng chỉ là một kẻ trắng tay lại còn vướng nợ nần bạc tỷ.
Lúc mới lấy vợ, anh tập tành làm kinh doanh, sau đó trời thương mà kiếm được kha khá, cho vợ con cuộc sống sung túc hơn trước. Nhưng đến cột móc kỷ niệm vợ chồng lấy nhau được 10 năm thì anh bị đổ nợ, nhưng lại không nỡ để vợ con biết. Anh suy nghĩ suốt mấy đêm rồi quyết định viết đơn ly hôn. Anh nói với vợ giờ mình muốn tìm một người phụ nữ giàu có để giúp anh trả nợ. Anh còn đưa cho vợ xem ảnh của người phụ nữ đó. Số tiền nợ lên tới mấy tỷ, nếu không có cô ấy giúp thì anh không thoát nổi. Anh xin vợ ly hôn để giúp mình.
Vợ anh im lặng 3 ngày rồi lý đơn ly hôn, đưa con ra khỏi nhà. Sau đó, anh cũng không còn liên lạc gì với cô ấy.
3 năm sau khi ly hôn, anh tình cờ gặp lại vợ cũ trong đám cưới của một người bạn chung. Vợ anh ngày càng đẹp hơn. Anh vẫn im lặng không biết mở lời sao thì cô ấy đã tìm đến ngồi gần. Cô ấy chỉ nói một câu mà khiến anh bưng mặt khóc nức nở. Cô ấy nói: “Anh định để mẹ con em chờ đến bao lâu nữa?”.
Vợ anh biết hết chuyện nợ nần của anh, cũng biết tính anh một khi đã quyết chuyện gì thì không ai lay chuyển được. Anh cứ nghĩ thà một mình chịu đựng, để vợ tự do thì biết đâu chừng cô ấy sẽ kiếm được tấm chồng giàu có hơn.
Suốt 3 năm xa vợ con, anh nhớ thương không ngớt, nhiều lần tìm đến trước cửa nhà lén nhìn mẹ con cô ấy. 10 năm là vợ chồng, vợ anh có bao giờ được sướng thân đâu, vậy mà cô ấy chưa từng oán trách anh. Anh làm sao cam lòng để người vợ như thế chịu cảnh nợ nần cùng mình. Anh lại không ngờ vợ biết hết, chấp nhận ly hôn để theo ý chồng. Cô ấy cố gắng sống bình tĩnh suốt 3 năm qua để đợi ngày chồng đến đón về.
Thời gian qua, anh đã cố gắng làm lại để trả nợ, ngày đêm ngủ không ngon chỉ mong ngày có thể trả hết rồi đi đón vợ con về. Vì nợ vẫn còn nên anh định đợi thêm một thời gian nữa mới dám đi gặp vợ. Nhưng anh không ngờ vợ đưa một cuốn sổ tiết kiệm nhét vào tay anh. Đó là số tiền cô ấy đã dành dụm suốt 3 năm qua. Chị còn nói sẽ về nhà đợi anh sang rước mẹ con chị về.
Anh nói đó là ngày hạnh phúc nhất trong suốt 3 năm khổ cực này của mình. Anh còn nói chắc chắn sẽ đến đón chị, cuộc đời anh còn may mắn lắm vì có một người vợ tào khang như chị.
Đến giờ thì cuộc sống của gia đình anh Nghĩa đã sum vầy yên ấm. Nợ nần không còn, anh cùng vợ làm lại từ đầu. Đúng là có tình nghĩa vợ chồng thì năm tháng cũng chỉ là con số, khó khăn cũng chỉ là nhất thời.