Cách đây gần 3 năm, vợ chồng anh Vinh (25 tuổi) – chị Bé Sinh (50 tuổi) vô tình gặp nhau trên đường mưu sinh. Sau đó, cả hai cảm mến, trò chuyện và kết duyên, cùng nhau chung sống như vợ chồng.
Theo thông tin từ báo Tri thức và Cuộc sống, chị Bé Sinh (50 tuổi) trải qua một đời chồng, có con gái riêng năm nay đã tròn 10 tuổi. Còn anh Vinh (25 tuổi) với vóc dáng cao to, cường tráng, làm nghề lao động chân tay. Theo chia sẻ của anh Vinh, khi thấy chị Sinh lang thang đi bán vé số cùng con gái nên động lòng thương. Vì thế, anh Vinh quyết định ngỏ lời cưu mang hai mẹ con. Từ đó, cả hai cùng nhau chung sống trong căn chòi tạm bợ ở vùng quê thuộc tỉnh Sóc Trăng.
Hiện tại, công việc chính của anh Vinh là nghề cưa gỗ. Những ngày không có việc làm, anh Vinh ra đồng bắt ốc, thu nhập mỗi ngày chỉ khoảng 200.000 đồng. Còn chị Sinh đang mang thai bé gái được 7 tháng, do trong thai kỳ nên chị thất nghiệp, không kiếm được thu nhập. Mọi chi tiêu trong gia đình đều do một mình anh Sinh gánh vác.
Dẫn thông tin từ Lý Tuấn TV, vì hoàn cảnh nghèo khó nên đôi vợ chồng vẫn chưa chuẩn bị đủ kinh phí, vật dụng để sinh em bé. Tất cả số tiền kiếm được, anh Vinh dùng để mua gạo, thuốc men và bánh cho con riêng của chị Sinh. Tuy cuộc sống bấp bênh, vợ chồng “bữa đói bữa no” nhưng chị Sinh chưa bao giờ hối hận khi chọn anh Vinh để nương tựa ở quãng đời còn lại. “Chồng chưa bao giờ lớn tiếng với mình, luôn yêu thương vợ và con. Hiện tại, cuộc sống rất hạnh phúc, chồng mình cưng như vàng vậy” – chị Sinh vừa cười, vừa nói gương mặt tỏ vẻ hạnh phúc.
Thuở đầu khi quen nhau, đôi vợ chồng nhận nhiều lời bàn tán, chê bai từ những người xung quanh. Khi cùng vợ con ra đường, anh Vinh cho biết bản thân cảm thấy ngại ngùng, không dám bắt chuyện với bất kỳ ai. Tuy nhiên, đến thời điểm chị Sinh mang trong người đứa con của anh Vinh, đôi vợ chồng không còn e ngại, bỏ ngoài tai lời gièm pha từ người xa lạ.
Từ ngày đem lòng yêu thương chị Sinh, anh Vinh chấp nhận hy sinh tất cả để chăm lo cho người phụ nữ đã ở tuổi 50. Trước khi đưa chị Sinh về nhà, anh Vinh chung sống cùng mẹ ruột, ba dượng và người em út. Tuy nhiên, để cuộc sống thoải mái, không xảy ra bất đồng, anh Vinh quyết định đưa vợ con ra căn chòi tạm bợ phía sau nhà mẹ ruột để sinh hoạt. Người chồng ngậm ngùi chia sẻ về tính cách của vợ: “Tại vợ thật thà, chân chất nên nói chuyện đôi khi khiến cha dượng và mẹ khó hiểu. Vì thế, mình cùng vợ con ra mảnh đất sau nhà, dựng căn chòi để cuộc sống hoà thuận, ít cãi vã”.
Thế nhưng, gia đình anh Vinh cũng thuộc diện khó khăn ở địa phương, chỉ đủ bữa cơm sinh sống qua ngày. Vì thế, gia đình chồng không thể hỗ trợ về mặt kinh tế để anh Vinh, chị Sinh có cuộc sống đỡ vất vả hơn.