Người có thời gian rỗng to: Không biết quý tiếc thời gian
Có rất nhiều người hào phóng trong việc chi tiêu thời gian của họ và không quan tâm đến thời gian. Trong khi những người khác biết cách tận dụng thời gian để học tập và làm giàu cho bản thân mình thì kiểu người lười biếng chỉ dành thời gian đó để ăn uống và vui chơi.
Chúng ta có thể nhận thấy những người chăm chỉ học tập, có chí tiến thủ, trân trọng thời gian thì họ sẽ có trình độ học vấn cao, tương lai nghề nghiệp sáng lạn.
Khi bước vào công việc xã hội, một số người sẽ tiếp tục nắm bắt thời gian, chăm chỉ làm việc. Về nhà có thể làm những công việc bán thời gian hoặc có thể tiếp tục đọc sách hoặc làm giàu có bản thân.
Kiểu người biết tận dụng, trân quý thời gian sẽ biết cách liên tục nâng cao năng lực, có nhiều cơ hội thay đổi bản thân trong công việc. Với những người chỉ biết ăn không ngồi rồi, lười biếng, chẳng có động lực cố gắng, họ chỉ chờ nước đến chân mới nhảy, cuối cùng nhận ra bản thân chẳng có chút thành tựu nào.
Ham rẻ
Đã là con người thì hầu hết ai cũng ham rẻ, thích những thứ rẻ. Nhưng thực tế thì người càng nghèo lại càng ham rẻ. Ham rẻ đôi khi đồng nghĩa với việc được ít nhưng lại mất to. Càng không có năng lực, người ta lại chỉ nhìn ngắn hạn, tham cái lợi trước mắt, quên giá trị lâu dài.
Vậy nên khoảng cách giữa người giàu và người nghèo được định rõ qua câu nói: Người nghèo tham hiện tại, người giàu muốn tương lai. Khoảng cách giàu nghèo thực chất nằm ở chính tầm nhìn của người đó.
Lười
Lười ở đây không hẳn là lười lao động, mà còn lười thay đổi, lười vận động, lười tham vọng. Nếu một người nghèo khó, làm công việc thu nhập thấp nhưng mỗi ngày mỗi tháng đều cứ tiếp tục công việc đó mà không nghĩ cách làm thế nào để thay đổi thì đây được xem là một kiểu lười.
Người này lười học hỏi để có thêm kiến thức, năng lực, lười phấn đấu để bản thân đạt được vị trí cao hơn.
Họ chẳng đóng góp sức lao động cho xã hội mà còn tách ra khỏi sự cạnh tranh của xã hội, không có thu nhập kinh tế. Cuộc sống này chẳng nào ký sinh vào người khác. Kiểu người này vĩnh viễn không thể nào có cuộc sống độc lập.