Nhiều người cảm thấy lo lắng là vì họ chẳng thể chịu đựng được hiện tại, vừa không có khả năng để thay đổi nó. Họ cực kỳ khao khát thành công mãnh liệt, háo hức muốn tiến lên, sẵn sàng nỗ lực mà lại chẳng dám hết mình.
Tham vọng lớn nhưng khả năng thì hạn chế. Họ khao khát thành công mãnh liệt, háo hức muốn tiến lên, sẵn sàng nỗ lực nhưng lại không dám hết mình.
Nói một cách đơn giản thì đa phần mọi người đều sợ khó khăn nhưng lại muốn đạt được thành quả nhanh chóng. Khi chưa đủ khả năng thì vội vàng làm những chuyện lớn, đặt ra mục tiêu quá cao.
Khi tham vọng lớn thì khả năng lại thiếu kiên nhẫn, họ muốn đạt được những kết quả nhanh chóng mà không cần nỗ lực nhiều.
Có người nói rằng đối lập với sự lo lắng là sự cụ thể. Cuộc sống này vốn không khó đến thế, điều khó là chúng ta cần phải đối mặt bằng quan điểm cũng như tâm lý đúng đắn.
Khi chúng ta biết từ bỏ những ảo tưởng, đặt chân đến con đường thực tế, từng bước thực hiện thì nỗi lo lắng mới dần tan biến đi.
Những người lúc nào cảm thấy lo lắng thì có một đặc điểm chung. Họ đặt ra mục tiêu rõ ràng, nhưng cũng có những vô số suy nghĩ tiêu cực.
Đặc điểm chung của những người luôn lo lắng là họ lo sợ. Họ sợ nghèo, sợ bệnh, sợ không hoàn hảo. Vì tương lai bất bênh, họ lúc nào sống trong lo âu. Đối mặt với cuộc sống, chúng ta nên hành động. Thay vì cứ lo lắng vô ích, hãy bắt tay vào làm. Hãy làm những việc cụ thể, có thể thu nhỏ mục tiêu lại một chút.
Con người có thể tham vọng, nhưng cốt lõi chính là phải năng phải tương xứng với tham vọng. Cuộc đời này ngắn lắm, nhưng cũng rất dài, đừng bao giờ lo lắng rồi làm khổ mình. Nếu kiến thức chưa đủ, hãy đọc nhiều sách lên, trò chuyện với những người thật là giỏi.