Trong cuốn tự truyện “Nửa đời của tôi”, Hoàng đế cuối cùng của triều đại nhà Thanh, Phổ Nghi, đã tiết lộ những lý do khiến các cung nữ khó tìm được người chồng phù hợp.
Vấn đề sức khỏe và tâm lý
Theo Phổ Nghi, nhiều cung nữ mắc phải chứng “huyết ứ,” hay còn gọi là “khí trệ” trong y học cổ truyền Trung Quốc. Đây là tình trạng dòng chảy năng lượng trong cơ thể bị ứ đọng, gây ra các vấn đề về sức khỏe. Khi sống trong cung điện, các cung nữ phải chịu đựng sự căng thẳng và lo lắng kéo dài do áp lực từ các quy tắc nghiêm ngặt và nỗi sợ bị trừng phạt. Tình trạng này dẫn đến việc nhiều cung nữ gặp khó khăn trong việc sinh con, mà trong xã hội phong kiến, khả năng sinh sản là một yếu tố quan trọng để lựa chọn người vợ.
Tuổi tác
Theo quy định, các cung nữ chỉ được phép rời cung khi đủ 25 tuổi. Trong thời kỳ đó, phụ nữ trên 25 tuổi thường bị coi là quá lớn tuổi để kết hôn, trong khi hầu hết phụ nữ khác đã lập gia đình từ rất sớm. Do đó, tuổi tác trở thành một trở ngại lớn cho các cung nữ trong việc tìm kiếm người chồng.
Thành kiến xã hội
Xã hội thời đó đầy rẫy những tin đồn và thành kiến về cuộc sống trong cung đình. Người dân thường nghi ngờ về sự trong trắng của các cung nữ, lo ngại rằng họ có thể đã liên quan đến hoàng đế hoặc các quan lại trong cung. Vì vậy, nhiều người không muốn kết hôn với các cung nữ, lo sợ rằng danh dự của mình sẽ bị ảnh hưởng.
Khó khăn trong việc hòa nhập cuộc sống bên ngoài
Sau khi rời cung, nhiều cung nữ gặp khó khăn trong việc thích nghi với cuộc sống bình thường. Trong cung, họ có kỹ năng và hiểu biết cao hơn so với nhiều người ngoài, nhưng thiếu sự kết nối với xã hội bên ngoài. Sự cách biệt này khiến họ cảm thấy lạc lõng và khó hòa nhập.
Như vậy, các cung nữ thời Thanh không chỉ phải đối mặt với những thử thách khi sống trong cung mà còn gặp vô vàn khó khăn sau khi rời khỏi đó. Họ trở thành nạn nhân của cả hệ thống phong kiến và những định kiến xã hội khắc nghiệt, đẩy họ vào hoàn cảnh không có lối thoát.