Mỹ nhân trong cung khó khăn trong việc sinh con
Trong quá trình lâu dài nghiên cứu chuyên sâu về lịch sử cổ đại, các nhà sử học đã vô tình nắm bắt được một hiện tượng khó hiểu: các mỹ nhân trong hậu cung của hoàng đế dù hưởng hết vinh quang nhưng tỷ lệ sinh sản lại thấp đến kinh ngạc, thậm chí tệ hơn là vô sinh.
Hậu cung của hoàng đế có vô số mỹ nhân, nhưng đáng ngạc nhiên là tỷ lệ sinh sản của những phi tần này nhìn chung rất thấp. Một trong những nguyên nhân quan trọng của việc này là do trong hậu cung có quá nhiều mỹ nữ, khiến nhiều phi tần khó được hoàng đế sủng ái, đương nhiên cũng khó có thai.
Một lý do nữa không thể bỏ qua chính là cuộc tranh đấu khốc liệt chốn cung đình, nơi đầy rẫy những mưu mô, các phi tần thường dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để đảm bảo địa vị của mình nhằm tranh giành sự sủng ái.
Đối với những phi tần được hoàng đế sủng ái nhưng không thể có con, họ sẽ làm mọi cách để ngăn cản những phi tần khác mang thai để duy trì địa vị của mình.
Trong hậu cung, địa vị của hoàng hậu rất quan trọng, khả năng sinh sản của bà thường quyết định hình thái sinh sản của hậu cung. Nếu bản thân hoàng hậu không thể sinh con thì khả năng các phi tần khác trong hậu cung có con cũng sẽ trở nên mong manh, bởi hoàng hậu có thể sẽ áp dụng các biện pháp ngăn cản người khác sinh con nhằm bảo vệ quyền lực của mình trước những mối đe dọa.
Hơn nữa, ngay cả khi bản thân hoàng hậu có thể sinh con, bà cũng không thể cho phép các phi tần khác sinh con vì tính đến việc duy trì độc quyền.
Dưới chế độ phong kiến, hoàng đế có thể có vô số thê thiếp, nhưng suy cho cùng, sức lực và sự quan tâm của ông đều có hạn, ông không thể sủng ái tất cả. Đồng thời, vô số nam nhân bình thường phải sống một mình vì sự mất cân bằng trong tỷ lệ nam nữ, không tìm được người đồng hành.
Cung nữ khó có con
Thời phong kiến ở Trung Quốc, hoàng đế và các phi tần trong hậu cung cần rất nhiều kẻ hầu người hạ. Trong đó, thái giám và cung nữ là những người được chọn để chuyên phục vụ việc ăn uống, nghỉ ngơi,… cho các vị chủ tử. Các cung nữ thường là người có địa vị thấp nhất trong hậu cung.
Cung nữ nhập cung phải chịu sự dạy bảo, rèn giũa của nhóm người quản lý. Họ được đào tạo từ việc đi đứng, chải đầu, trang điểm cho đến việc ăn, ngủ. Mọi hành động đều có quy định rất nghiêm khắc. Nếu phạm lỗi nhỏ thì cung nữ có thể bị hoàng đế và các phi tần phạt đánh, phạt quỳ, thậm chí là ban cho cái chết.
Công việc trong cung của cung nữ vô cùng vất vả, áp lực tinh thần cao khi phải phục vụ chủ nhân.
Cung nhà Thanh có những yêu cầu rất khắt khe đối với cung nữ. Họ không thể ăn cá, thịt cừu, hành, gừng, tỏi và các thực phẩm có mùi nồng khác vì mùi từ miệng sẽ làm phiền chủ nhân. Ngay cả khi ngủ vào ban đêm, họ không thể nằm ngửa mà chỉ có thể nằm nghiêng với tư thế khom lưng để không vi phạm phong thủy của cung chủ.
Tình trạng căng thẳng kéo dài không thể được giải tỏa, chế độ ăn uống, làm việc và nghỉ ngơi không đều đặn, theo thời gian sẽ xuất hiện tình trạng ứ đọng máu. Loại bệnh này chỉ cần nghỉ ngơi nhưng cung nữ không có thời gian để hồi phục, bệnh tật sẽ chỉ ngày càng nặng hơn. Lâu ngày sẽ bị khí hư, mất máu, khó có con.
Không chỉ vậy, các cung nữ một khi bước vào cung điện, sẽ gần như bị cô lập với thế giới bên ngoài. Họ không thể yêu hay kết hôn một cách tự do, khiến cảm xúc bị đè nén trong thời gian dài. Điều này dẫn tới trạng thái cảm xúc cô đơn và chán nản, và gây tác động tiêu cực đến sức khỏe thể chất và tinh thần.
Các cung nữ thường xuyên phải chịu đựng nhiều hành vi ngược đãi và gây thương tích. Nếu một cung nữ có ngoại hình xinh đẹp, họ sẽ càng chịu nhiều ngược đãi vì thu hút sự chú ý của nam nhân, thậm chí là hoàng đế. Điều này khiến họ đón nhận những hành vi lạm dụng và gây thương tích có chủ đích, đặc biệt là tổn thương ở cơ quan sinh dục, ảnh hưởng đến khả năng sinh sản.
Địa vị đặc biệt ngăn cản cung nữ kết hôn và sinh con như người bình thường. Nhiều năm làm việc chăm chỉ đã tàn phá cơ thể. Viễn cảnh thế tục khiến họ phải chịu những xiềng xích vô hình.